Cao Nguyên

Bến Trăng


Bến đi đợi, Bến về chờ
vẫn Trăng vàng óng dọc bờ sông quê
đưa người thuở núi hôn mê
đón người từ nỗi nhiêu khê chập chùng
đổi đời vào cuộc rạng đông
theo người trẩy bước xuôi dòng trường ưu
mẹ chờ trước cửa ngã chiều
hong thơ ru lại mỹ miều tuổi con
mãi đời lưu dấu ngựa hồng
thời cha hào phóng nhập dòng sử thi
Trăng còn sáng, Thơ còn đi
lòng căng sức gió, ngại gì Bến xa
trời xanh, sáng tỏa Ngân Hà
lâng lâng tâm ý giữa ta và người
chèo khua rộn nhịp trùng khơi
vỗ dồn sóng biếc, ngời ngời Bến Trăng!

Cao Nguyên

Được bạn: vdn 15.3.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bến Trăng"